Bên bến sông quê – Hoài Khánh

 

Trại sáng tác VHNT Hải Phòng 2020 được tổ chức từ ngày 10 đến 31/12/2020. Kết quả BTC đã nhận được 115 tác phẩm từ 58 văn nghệ sĩ tham gia dự Trại, trong đó 45 tác phẩm thơ, 07 tác phẩm văn xuôi.
VHP trân trọng giới thiệu chùm thơ 5 bài của nhà thơ
Hoài Khánh.

 

CHIẾC GẬY SONG

Nhớ chiều nào mẹ thường ra đón ngõ
Tay run run vịn cây gậy bằng song
Hoa khế rụng tím đẫm vào cơn gió
Nắng nhạt dần trên mái tóc mây bông

Đã bao mùa lá rơi vàng lối cũ
Chiếc gậy nâng tuổi tác mẹ lưng còng
Gió bỏm bẻm nhai bồng bềnh thu úa
Miếng trầu cay bước chếnh choáng gậy song

Mẹ cười bảo dạo này như khỏe lại
Đi tới đâu đã có gậy theo cùng
Con ở xa chớ băn khoăn lo ngại
Mảnh lưng còng còn cõng nổi nắng nung

Nhìn trăng trôi thêm những đêm khắc khoải
Chiếc gậy song cũng mòn mỏi lưng già
Mùa cốm mới thơm bóng chiều hoang hoải
Giữa phố phường con ngóng phía quê xa

Tóc mây xưa gió chuyển mùa vẫn thổi
Đâu lưng còng loạng choạng bước nhòe phai
Con về vội chẳng thấy cây gậy đợi
Hoa khế rơi ướt làn khói hương bài

Mẹ đội sương ra đồng nằm dưới cỏ
Con choàng taykéo sập cả chiều đông
Trong đất lạnh lưng mẹ đau có đỡ
Nghìn thân con chẳng bằng chiếc gậy song.

 

BÊN BẾN SÔNG QUÊ

Tôi về thưa với sông xưa
Bến quê còn đó có thừa ai đây
Dòng xuôi chảy mãi không gầy
Đôi bờ vẫn ngóng mây bay cuối trời

Đâu rồi cái tuổi lên mười
Thả thuyền giấy chở nụ cười sang sông
Còn không những buổi tồng ngồng
Hò nhau đuổi bắt cầu vồng sau mưa

Dại khôn biết mấy cho vừa
Hiểm nguy xoáy nước chẳng chừa riêng tôi
Phù sa bên lở bên bồi
Đa mang phận củi nổi trôi sông đời

Rặng điền thanh vẫn xanh ngời
Chênh chao nón trắng một thời trăng non
Bởi chưng đôi mắt em tròn
Bao năm vẫn chẳng hao mòn bóng sông

Nay về đứng trước mênh mông
Dang tay ôm trọn tình nồng quê hương
Cả đời ham hố phố phường
Chắc gì được chút khiêm nhường bến sông.

Kiến Thụy, 12-12-2020

 

QUA CẦU ĐÌNH VŨ – CÁT HẢI

Chiều nghiêng níu cánh hải âu
Nắng hồng buộc tiếng còi tàu vào mây
Người xe náo nức qua đây
Cầu thao thức với biển đầy khát khao

Con đường xuyên đảo hồi nào
Mênh mang sóng nước hẫng vào bước chân
Thương nhau chẳng quản ngại ngần
Chuyến phà Đình Vũ xoay trần tìm sang

Ngàn năm ước vọng tạc vàng
Biển xanh vẫn mãi ngỡ ngàng mà xanh
Cửa sông Nam Triệu hiền lành
Cầu dài như lũy như thành vắt qua

Đất liền nối nhịp đảo xa
Bình minh Cát Hải chan hòa nắng lên
Bãi kè đã được gọi tên
Cầu tàu, xưởng máy kề bên đầm triều

Ta về cùng những thương yêu
Ngược chiều gió thổi mở điều mai sau
Rồng bay tạo dáng cây cầu
Hải Phòng vượt biển làm giàu từ đây.

 

VIẾT Ở SÂN ĐÌNH

Đình làng vẫn ngói ngày xưa
Nóc rêu phong bởi nắng mưa thuở nào
Sàn đã thấp, cột lại cao
Hội xưa anh mải liếc vào mắt em

Tượng Thành hoàng vẫn uy nghiêm!
Thông thênh gió cuốn bên thềm lá rơi
Đừng bưng miệng khúc khích cười
Khiến ai dỗi bỏ cuộc chơi lặng buồn

Hoa gạo đỏ gọi mưa tuôn
Sự đời đâu biết ngọn nguồn chia xa
Bão tháng bảy, nắng tháng ba
Người bươn bả phố, kẻ nhà cuối thôn

Năm nuôi lớn, tháng dạy khôn
Giàu nghèo ngóng tết vuông tròn đợi xuân
May đình làng vẫn còn sân
Hội quê trống giục ta gần nhau hơn.

Vĩnh Bảo, 19-12-2020

 

PHỐ CÁT CỤT

Dấu chân loang lổ vỉa hè
Hoa phượng đỏ hồ Tam Bạc
Tôi ngóng tiếng ve
Bỡ ngỡ mùa thi dậy thì thiếu nữ

Mắt ai mơ màng ô cửa
Dạo quanh những vui buồn
Bảng lảng lá vàng mùa thu cũ
Phố phập phồng hơi thở mỗi hoàng hôn

Mách bảo tôi khoác áo ấm khi gió mùa đông bắc
Tránh bão giông và nhường nhịn lúc đông người
Vẫn phố trăm năm không chịu khác
Nhắc tên đã rất Hải Phòng

đánh thức đêm bằng tiếng còi xe lửa màu hồng
Đánh thức sáng bằng bánh cuốn thơm mùi hành mỡ
Chuông đồng hồ rung vang mấy quầy sách cũ
Đánh thức cả những tập thơ ngái ngủ góc chân tường

Phố đã hẹp ngõ nhà tôi cũng nhỏ
Dáng em tỏa dịu đến khôn lường
Trời cho là người cùng phố
Heo may về chạnh nhớ quê hương.

30-12-2020
H.K

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder