Chàng trai và con lạc đà – Ngô Tự Lập sưu tầm, kể lại

Không kịp để cô gái nói hết lời, chàng trai mừng rỡ nói:

– Vậy thì nàng hãy giữ hộ tôi con lạc đà chết tiệt này…

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN..

Không kịp để cô gái nói hết lời, chàng trai mừng rỡ nói:

– Vậy thì nàng hãy giữ hộ tôi con lạc đà chết tiệt này…

THƯ GIÃN CUỐI TUẦN

Một chàng trai mười bảy tuổi được nhận làm chân giúp việc cho đoàn lái buôn. Khi qua sa mạc, không may bão cát nổi lên mù mịt, mỗi người lạc một nơi. Hôm sau, bão tan, chàng trai thấy mình trơ lại với con lạc đà. Vì hoàn toàn chưa có kinh nghiệm, chàng không thể tìm được đường đi. Sau mấy ngày liền cơn hoảng loạn, cuối cùng chàng trấn tĩnh lại, tự nhủ rằng đã là số phận thì không thể nào tránh được.

Nhưng chàng còn quá trẻ, và chưa bao giờ được yêu, chưa bao giờ biết phụ nữ. Đó là điều khiến chàng nuối tiếc nhất. “Giá như mình được biết nó như thế nào…”- chàng nghĩ và thở dài.

Đúng lúc đó chàng nhận thấy rằng con lạc đà của chàng là một con lạc đà cái. “Hay là…” Chàng nghĩ và lập tức đỏ bừng mặt.

Nhưng cái ý nghĩ đó cứ ám ảnh chàng mãi. Cuối cùng chàng quyết định rằng chẳng có gì mà xấu hổ. Đằng nào thì chàng cũng sẽ chết. Chết mà không được biết chuyện ấy thế nào thì thật không nhắm mắt nổi. Thế tại sao lại không thử? Không có cá lấy tôm làm trọng vậy. Mà đằng nào thì cũng chẳng có ai biết. Nghĩ thế, chàng quả quyết đứng dậy, xăm xăm tiến lại gần con lạc đà già với hai cái bướu u lên như hai trái núi.

Nhưng kế hoạch của chàng hoá ra chẳng dễ thực hiện chút nào. Cứ hễ thấy chàng tiến lại phía sau đuôi là con lạc đà lại bỏ chạy. Chàng cố giữ nó lại nhưng không được. Có lẽ đó là phản xạ của con lạc đà, cũng có thể nó đoán được ý định của chàng và không chịu ưng thuận. Suốt một ngày chàng hì hục nhưng chỉ uổng công vô ích.

Ngày hôm sau chàng tìm cách trèo lên lưng nó rồi tuột xuống. Đó là một công việc vô cùng mạo hiểm, chẳng khác gì làm xiếc, bởi lẽ mỗi lần chàng định tụt xuống là con lạc đà lồng lên như bị sư tử đuổi. Mấy lần chàng bị ngã lăn xuống đất, thâm tím cả mặt mày.

Ngày thứ ba chàng quyết định tóm chặt lấy đuôi con lạc đà để nó không thể chạy được, hoặc nếu chạy thì cũng phải kéo chàng theo. Nhưng con lạc đà già ranh mãnh vẫn không chịu thua. Nó cụp chặt đuôi xuống và đá hậu thật lực. Một cú đá trúng ngực khiến chàng suýt ngất xỉu.

Đêm đó, đặt tấm thân mệt mỏi xuống cát, chàng hiểu rằng cần phải có người giúp, hay ít nhất là một bức tường. Khi đó chàng có thể buộc con lạc đà lại và thực hiện kế hoạch của mình. Nhưng giữa sa mạc mênh mông, lấy đâu ra bức tường? Chàng chua chát nghĩ và thiếp đi. Trong mơ cũng chỉ mong mỏi có được một bức tường.

Chàng ngủ rất lâu, đến khi tỉnh lại thì trời đã sáng. Chợt chàng nhận thấy có điều gì đó khác lạ. Hoá ra trong đêm, những người thổ dân đã đến đây để hành hình một cô gái. Họ chôn cô gái xuống cát, sâu đến cổ rồi để mặc ở đó cho đến khi cô chết khát và bị lũ chim sa mạc đến ăn thịt.

Rất nhanh chóng, chàng trai bới cát cứu thoát cô gái. Không một mảnh vải che thân, cô gái đẹp như thần vệ nữ quỳ xuống hôn chân chàng trai và khóc:

– Thưa chàng, chàng đã cứu sống em. Từ nay cuộc đời em thuộc về chàng. Em là nô lệ của chàng. Em xin làm bất kể điều gì chàng muốn!

Không kịp để cô gái nói hết lời, chàng trai mừng rỡ nói:

– Vậy thì nàng hãy giữ hộ tôi con lạc đà chết tiệt này…

N. T. L

 

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder