Phao ngái ngủ nước đìu hiu…
KHOẢNG KHÔNG VỒ VẬP
Phao ngái ngủ nước đìu hiu
Bặt vô tăm cá thiu thiu gió đồng
Bùn chằm nhòe bóng tầng không
Cánh tay sà sã mải trông gũ cần
Trả người lối cũ phù vân
Bàn chân cát bụi về gần rạ rơm
Tháng ngày hệ lụy áo cơm
Ấp iu vợi bớt nguồn cơn vơi đầy
Khoảng không vồ vập phận gầy
Trời sầm sập tối rót đầy giỏ thưa
GIAO MÙA
Se se
chạm gió đầu thu
Hương sen hớt hải
ngợ như khép mùa
Mơ màng
nụ thắm đong đưa
Ngó tơ bừng dậy
ô ! chưa vãn hè …
BẾN LỞ
Bọt bèo cuồn cuộn sông trôi
Cuốn theo ngũ sắc mây trời đa mang
Bờ lau rẽ gió võ vàng
Cỏ may phờ phạc nhỡ nhàng cỏ may
Chỗ này, tay ấp lòng tay
Lở sâu vách dựng đong đầy nỗi xưa
VĂNG VẲNG DÂN CA
Ai hát karaoke
Lọt qua khe cửa vẫn mê mẩn người
Tình quê gió tấp bời bời
Luênh loang cả một khoảng trời phố trưa
Dội về tầm tã cơn mưa
Áo tơi bố rách đang bừa đồng chiêm
Mỏng manh cò đậu cành mềm
Cháo rau, chìm nổi nỗi niềm cháo rau
Lao xao mê nón trên đầu
Căm căm, mẹ cấy ruộng sâu lún sào
Cái cò lộn cổ xuống ao
Ướt đầm câu hát nôn nao phận người
Ngân nga chút nữa người ơi
Trưa nay đâu chỉ mình tôi chạnh lòng …
N.T.T