Chùm thơ nhớ Nguyên Hồng

Nhân kỷ niệm 95 năm ngày sinh nhà văn Nguyên Hồng…

 

Vanhaiphong.com: Nhân kỷ niệm 95 năm ngày sinh nhà văn Nguyên Hồng (5/11/1918- 5/11/2013); CLB Thơ Việt Tiệp tổ chức chương trình giao lưu đọc thơ và sinh hoạt thường kỳ tháng 11.2013. Cũng trong kỳ sinh hoạt này, CLB tổ chức quyên góp ủng hộ đồng bào lũ lụt miền Trung với số tiền được hơn 1 triệu đồng. Sau đây, vanhaiphong.com xin giới thiệu tới các bạn chùm thơ “Nhớ Nguyên Hồng” của một số hội viên CLB Thơ Việt Tiệp tham gia chương trình sinh hoạt này.

CHÙM THƠ NHỚ NGUYÊN HỒNG

Phạm Ngà

THẮP HƯƠNG TRƯỚC MỘ NGUYÊN HỒNG

Chẳng ngờ trời nổi cơn mưa
Lại chẳng ngờ nữa trời vừa tạnh êm
Cung đường nửa xuống nửa lên
Nửa nơi cư tụ, nửa miền hoang sơ
Khói vương sương lạnh mịt mờ
Đỏ au đồi đất, lơ thơ gió đồng
Ông bà kề giấc thong dong
Suối nông một dải, ngập ngừng chảy trôi
Chắp tay ngoảnh bốn phương trời
Rượu suông nghiêng chén dâng người nằm đây
Đất trời cũng đảo điên say
Men nồng chưa ráo đã cay mắt mình
Bút văn rướm máu nhân tình
Bao nhiêu thân kiếp u minh cõi lòng
Khấn người gang tấc vừa xong
Khấn thêm những kẻ lạnh lùng bơ vơ
Quạnh màu Yên Thế xế trưa
Bão giông chìm lặng đến giờ chưa thôi.

 

Trần Đức Lộc

SO DÂY

Ta em hai đứa hai đầu

Chiếc đòn quảy những khổ đau nỗi người
Bên dây đàn đứt duyên trời
Bên đe búa dập tiếng cười xuống chân
Hai vai một nách nợ nần
Tấm thân gái khuyết mòn dần má trăng
Ta thì vừa nhú thân măng
Búa dao băm bổ hất quăng ra đường
Lớn khôn rau cháo tựa nương
Kinh hồn
Sấp mặt một phường dối gian
Lấy câu thơ ướm khúc đàn
So dây vùi cuộc cờ tàn
Nào em.

 

Minh Trí

PHỐ NGUYÊN HỒNG

Ghe mảng đầy bến nứa
phố như đoạn dây thừng
còn đây dáng cụ Nguyên Hồng trầm mặc
trên triền sóng cần lao

Hải Phòng
tiếng búa tàu ụ đà hối hả
cơn gió mùa xoáy tròn bến cá
xoáy tận lòng con nước triều dâng

Tôi tìm vết xoáy thời gian
kính cẩn nhìn theo
dáng nâu sồng đạm bạc
cụ Nguyên Hồng khuất về cuối phố
sông chuyển dòng, 
tập bản thảo lật trang.

 

Nguyễn Cường

SÔNG TAM BẠC

Sông như vệt màu loang trong lòng phố

nhấp nhô đường nét kỷ hà
chen chúc nhà
quặn đỏ phù sa
trăm năm nào hết thăng trầm
dòng sông ấy chảy trong tôi thầm lặng
đêm ngày
nhịp sống đầy vơi
mang ký ức từ nơi biển cả
cánh buồm nâu vất vả một thời
phơi dọc cuộc đời
đã bao lần dòng sông trào nước mắt
bao lần
sông cạn
cháy hồn tôi
rồi một mai
con sóng ra khơi
không hẹn bao giờ quay trở lại
hàng phố nhỏ ven bờ soi bóng nước
theo tôi đi khắp bốn phương trời.

 

Phạm Xuân Trường

QUA PHỐ NGUYÊN HỒNG

Lang thang dọc phố Nguyên Hồng
Sông dâng nước mắt thương ông ứ đầy
Ông tan vào gió vào mây
Sao trời rụng chết đứng cây ngô đồng.
“Sóng Gầm” hay sóng lòng ông
Đời nay có một Nguyên Hồng ngày xưa
Quán xiêu nửa tỉnh, nửa mơ
Nửa chôn vào gió nửa ngơ ngẩn cười
Chòm râu thưa đĩa dầu vơi
Ông ngồi như thể cuộc đời bỏ quên
Ruột trời rỗng dốc ngược đêm
Cho hoang vu cũng phải mềm vị men
Thế mà mộng mị trần gian
Lật trang “Bỉ Vỏ” giải oan cuộc đời
Sống khao khát, ở cõi người
Chết làm cỏ phủ xanh trời Nhã Nam
Chết mà sống giữa nhân gian
Đêm nay mưa trắng đội tang Nguyên Hồng
Phố nghèo ngắn tựa đời ông
Ông đi còn phố Nguyên Hồng ở đây!

 

TVT

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder