XẢ LÁNG CUỐI TUẦN
(Nguyễn Quang Hải sưu tầm)
Xe băng ca chạy rầm rầm quýnh quáng, không ai nhìn bệnh nhân, cô y tá đẩy xe vào phòng cấp cứu thò tay khám giữa hai chân “sản phụ” rồi hét lên:
– Đẻ ngược rồi, em đã túm được một chân rồi…
THƯ GIÃN CUỐI TUẦN
Xe băng ca chạy rầm rầm quýnh quáng, không ai nhìn bệnh nhân, cô y tá đẩy xe vào phòng cấp cứu thò tay khám giữa hai chân “sản phụ” rồi hét lên:
– Đẻ ngược rồi, em đã túm được một chân rồi… (Nguyễn Quang Hải sưu tầm)
Có anh nông dân hút nhiều thuốc lào viêm phổi. Một bữa nặng quá ho ra máu. Người nhà thấy thế đưa đến trạm xá. Đến nơi ông bác sĩ trực bảo:
– Nó nàm thao? (Nó làm sao?)
– Dạ…nôn ra máu bác sĩ ạ!
Thế là ông hý hoáy ghi vào sổ khám bệnh: “Lôn ra máu”. Rồi ông nói ráo hoảnh:
– Đưa ngay lên Huyện, trường hợp lày lặng lắm.
Đến huyện bác sĩ trực nhìn qua sổ y bạ càu nhàu:
– Mẹ, ngu quá, có dấu huyền cũng không đánh vào, “lôn” là cái khỉ gì mà lại ra máu? Rồi quát:
– Đưa người bệnh lên Tỉnh ngay (sau khi ông cẩn thận thêm vào một dấu huyền to đùng)
Đến tỉnh, bác sĩ trực chửi tục:
– Cái bọn thất học! Dùng từ bố láo, học mãi mà không biết gọi một từ “âm hộ” cho đàng hoàng. Rồi quát to:
– Y tá đâu, sắp đẻ rồi, người này đang bị băng huyết này…
Xe băng ca chạy rầm rầm quýnh quáng, không ai nhìn bệnh nhân, cô y tá đẩy xe vào phòng cấp cứu thò tay khám giữa hai chân “sản phụ” rồi hét lên:
– Đẻ ngược rồi, em đã túm được một chân rồi…