Đợi anh về – thơ Simonov

“Đợi anh về” – bài thơ bất hủ của Konstantin Simonov, nói hộ tình cảm của hàng triệu chiến sỹ Hồng quân Liên Xô trong thế chiến thứ hai, đã trở nên thân thuộc với bao thế hệ người Việt Nam qua bản dịch của Tổ Hữu,

 

“Đợi anh về” – bài thơ bất hủ của Konstantin Simonov, đã trở nên thân thuộc với bao thế hệ người Việt Nam qua bản dịch của Tổ Hữu, vanhaiphong.com trân trọng giới thiệu thi phẩm này. Đọc nó, chúng ta thấy được tâm hồn hai dân tộc Nga – Việt có những sự tương đồng trong các cuộc kháng chiến vệ quốc bảo vệ dân tộc của mình; Đồng thời từ câu chuyện này, chúng tôi muốn thông tin thêm một số tư liệu giàu chất văn chương liên quan đến tác phẩm.

Đợi anh về (Жди меня) do nhà thơ Konstantin Simonov viết, là một trong những bài thơ nổi tiếng của Nga trong giai đoạn nhân dân Liên xô (cũ) đứng dậy làm cuộc kháng chiến về quốc vĩ đại chống Phát xít trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Bài thơ được sáng tác vào năm 1941 sau khi ông tạm biệt người vợ Valentina Serova  để lên đường ra trận.

Tác phẩm đã được nhà thơ Tố Hữu dịch từ bản tiếng Pháp vào khoảng năm 1949..Bản dịch Việt ngữ này đã được phổ nhạc và có cả cổ nhạc. Hiện nay, bản dịch đã có một số dịch giả dịch thuật lại; tuy nhiên lời dịch của Tố Hữu đã được các thế hệ Việt Nam chấp nhận, bài thơ dịch này đã trở lên nổi tiếng thời kỳ dân tộc Việt Nam làm các cuộc chiến tranh giữ nước. Xét theo quan điểm văn chương, bản dịch cũng được coi như một tác phẩm, do vậy chúng tôi xin giới thiệu bản dịch gốc bài thơ này tới đọc giả; đồng thời cũng giới thiệu nguyên bản tiếng Nga và một bản dịch khác để các bạn tham khảo.

Vanhaiphong.com cũng cung cấp thêm thông tin về bài thơ hồi đáp của Konstantin Simonov với Tố Hữu khi ông biết thi phẩm của mình qua dịch giả Tố Hữu trở thành nổi tiếng ở Việt Nam. Bài thơ này được in trong tập “Việt Nam – Mùa đông 1970” của K.Simonov.

 

Đợi anh về                         

Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có dài lê thê
Em ơi em cứ đợi.

Dù tuyết rơi gió nổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!

Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi người về
Thì em ơi cứ đợi!

Em ơi em cứ đợi
Dù ai nhớ thương ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!

Đợi anh anh lại về
Trông chết cười ngạo nghễ                                           
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ

Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bởi vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người
Biết như em chờ đợi

Bản dịch Tố Hữu (1949)

Nguyên bản tiếng Nga       

Жди меня
В.С. , 1941

Жди меня, и я вернусь.
Только очень жди,
Жди, когда наводят грусть
Желтые дожди,
Жди, когда снега метут,
Жди, когда жара,
Жди, когда других не ждут,
Позабыв вчера.
Жди, когда из дальних мест
Писем не придет,
Жди, когда уж надоест
Всем, кто вместе ждет.

Жди меня, и я вернусь,
Не желай добра
Всем, кто знает наизусть,
Что забыть пора.
Пусть поверят сын и мать
В то, что нет меня,
Пусть друзья устанут ждать,
Сядут у огня,
Выпьют горькое вино
На помин души…
Жди. И с ними заодно
Выпить не спеши.

Жди меня, и я вернусь,
Всем смертям назло.
Кто не ждал меня, тот пусть
Скажет: – Повезло.
Не понять, не ждавшим им,
Как среди огня
Ожиданием своим
Ты спасла меня.
Как я выжил, будем знать
Только мы с тобой,-
Просто ты умела ждать,
Как никто другой.

ĐỢI ANH VỀ

Simonov

Hãy đợi anh, anh chắc chắn trở về.
Chỉ một điều hãy vững lòng chờ đợi,
Hãy đợi anh, dẫu mưa thu vàng xối
Xuống lòng em đầy những nỗi u buồn
Hãy đợi anh, dẫu bão tuyết ào tuôn
Hãy đợi anh, dẫu nắng hè đổ lửa
Hãy đợi anh, dẫu không người đợi nữa,
Ngày hôm qua ai quên lãng mất rồi.
Hãy đợi anh dẫu từ chốn xa xôi
Những bức thư không về tay em được,
Hãy đợi anh dẫu rằng bao người khác
Đợi cùng em đã mệt mỏi chán chê

Hãy đợi anh, anh chắc chắn trở về
Em yêu hỡi, đừng chúc điều tốt đẹp
Cho những ai không thể còn đợi được,
Nghĩ giờ đây đã đến lúc quên rồi.
Dẫu mẹ già và con nhỏ, em ơi
Tin rằng anh không còn trên đời nữa,
Dẫu quây quần cùng nhau quanh bếp lửa,
Bao bạn thân hết kiên nhẫn chờ mong,
Uống cùng nhau ly rượu đắng cay lòng
Tưởng nhớ đến người thân yêu đã khuất…
Em cứ đợi, chớ vội vàng nâng cốc
Uống với cùng những người ấy, em nghe.

Hãy đợi anh, anh chắc chắn trở về
Trong kiêu hãnh, anh nhạo cười cái chết
Mặc ai đó không chờ anh đến kết
Có buông câu:- chỉ may mắn mà thôi.
Họ không chờ sao hiểu được em ơi
Anh không chết giữa làn bom lửa xối
Bởi chỉ em với niềm tin chờ đợi
Cứu được anh thoát khỏi mọi hiểm nghèo.
Bằng cách nào anh sống, hỡi em yêu
Chỉ có thể anh cùng em hiểu nổi
Bởi đơn giản chỉ mình em biết đợi
Khác ai ai tất thảy ở trên đời.

Bản dịch Phạm Bá Chiểu

TẶNG NHÀ THƠ TỐ HỮU

Konstantin M.Simonov

Tôi biết rằng ở đây thơ tôi đang sống
Trong bản dịch anh tuyệt vời
Và sẽ sống thơ tôi, chừng nào những người vợ
Còn chờ đợi những người đang hành quân.

Đại bác nổ suốt một phần tư thế kỷ
Những quả phụ vẫn còn đi viếng mộ
Và chờ đợi người sống thơ tôi
Sống trong bản dịch anh tuyệt diệu.

Trên con đường đến tự do dài dặc
Hãy đến nhanh đi năm tháng, khi mà
Thơ tôi cũng như người ra trận
Đều kết thúc cuộc hành quân trong thơ anh dịch tuyệt vời.

Đến ngày ấy khi không còn ai phải đợi
Những người trong chiến trận trở về
Ngày trời đất cũng thanh bình trở lại
Thì thơ tôi sẽ chết đi với tiếng thở dài êm ái
Trong lời thơ anh dịch tuyệt vời.

Từ tập thơ”Việt Nam – Mùa đông 1970″  Mai Quốc Liên (dịch)

Nguồn thi viện online

 

Nguyễn Đình Minh biên tập và giới thiệu

 

Đợi anh về

Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có dài lê thê
Em ơi em cứ đợi.

Dù tuyết rơi gió nổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!

Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi người về
Thì em ơi cứ đợi!

Em ơi em cứ đợi
Dù ai nhớ thương ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!

Đợi anh anh lại về
Trông chết cười ngạo nghễ
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ

Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bởi vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người
Biết như em chờ đợi

Bản dịch Tố Hữu (1949)

 

Nguyên bản tiếng Nga

 

Đợi anh về

Em ơi đợi anh về
Đợi anh hoài em nhé
Mưa có rơi dầm dề
Ngày có dài lê thê
Em ơi em cứ đợi.

Dù tuyết rơi gió nổi
Dù nắng cháy em ơi
Bạn cũ có quên rồi
Đợi anh về em nhé!

Tin anh dù vắng vẻ
Lòng ai dù tái tê
Chẳng mong chi người về
Thì em ơi cứ đợi!

Em ơi em cứ đợi
Dù ai nhớ thương ai
Chẳng mong có ngày mai
Dù mẹ già con dại
Hết mong anh trở lại
Dù bạn viếng hồn anh
Yên nghỉ nấm mồ xanh
Nâng chén tình dốc cạn
Thì em ơi mặc bạn
Đợi anh hoài em nghe
Tin rằng anh sắp về!

Đợi anh anh lại về
Trông chết cười ngạo nghễ
Ai ngày xưa rơi lệ
Hẳn cho sự tình cờ

Nào có biết bao giờ
Bởi vì em ước vọng
Bởi vì em trông ngóng
Tan giặc bước đường quê
Anh của em lại về.

Vì sao anh chẳng chết?
Nào bao giờ ai biết
Có gì đâu em ơi
Chỉ vì không ai người
Biết như em chờ đợi

Bản dịch Tố Hữu (1949)

 

Nguyên bản tiếng Nga

 

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder