Những thanh âm đổi khác – Nguyễn Thị Kim Lan

 

CHỈ CÒN TIẾNG GỌI MÙA ĐÔNG

1.
Em từng nghĩ vô lí làm sao cánh cửa
nó giam chiếc lá vào trong hộp yếm khí
nhốt lọn tơ con nhện tắt trời
khiến chiếc cuốc người thợ lò gẫy xương tay than cốc
khiến tim thất và tim nhĩ anh không cồn cào em được
2.
Em từng sợ tháng 10 gày guộc
bầu sữa mẹ héo hon mà đàn con chưa rụng cuống
tháng 10 dòng sông không kịp về với ruộng
cánh đồng tắt thở vết bồ nông
những ý nghĩ em phù sa cỗi ven sông
không thể ấm mềm môi anh phím chữ
em cứ nghĩ về tận cùng và ngọn gió
về bầy quạ con thành than trong tổ
lắc mỏ buồn không hạt nắng mà ăn
3.
Cho đến ban mai anh gọi mùa đông
tiếng dầy lá diêu bông sông Đuống
tiếng mỏng tang phố Hàng Buồm hoa phượng
tiếng sen cốm sữa phố Nguyễn Du
tiếng kính coong đường áo thợ mùa thu
tiếng sông Hồng sóng quê xa thở
anh không gọi áng sử thi khói lửa
tiếng bưởi hoa gõ chuông dưới Thuỵ
tiếng lá bàng bùi vỡ mùi xôi
Hà Nội của bao đời
Hà Nội đưa nôi
Hà Nội giắt mùa đông trên mái nhớ
bầy sâm cầm nhặt sen sóng vỡ
em cầm sương ấm điệu ca trù
Hà Nội mùa đông
phía sương lam phủ tây hồ
Hà Nội, Hồ Gươm liễu không nói ngày trở lại
4.
Áo len cửa ô cài em khuy vội
phải anh về đón gió với em không
bàn tay còn giữ ngọn bấc phong phanh
anh có về không cần lụa gọi
tháng năm qua em với mùa vẫn đợi
sóng Tây Hồ khuya vỗ bờ đêm.

 

NHỮNG THANH ÂM ĐỔI KHÁC

Có thể có
À mà có thể không

Đến cuối con đường ta hẹn
Em đôi tay hồng
Đôi tay xoè mười ngón
Đong bao nhiêu mùa đông
Đong bao nhiêu cánh đồng

Cánh đồng chỉ còn gốc rạ
Cánh đồng đói quắt quay đất mẹ
Cánh đồng đầy gió
Cánh đồng thai nghén nghìn đời bông lúa
Ở cữ một đàn con Văn Lang
Bất kể vương tước ăn bạc vàng
Giỗ Tết bầy trẻ vẫn bánh chưng bánh dợm

Bàn tay đưa vạt phù sa hồng
Đong đầy vơi lời quạ kêu ban sớm
Bầy quạ đến từ hố đen của những vết buồn
Vết mọc xanh rêu đau khổ
Bầy quạ đậu hàng dây điện trên đầu anh
Mỗi ngày xa em anh đi qua anh nhớ

Chúng từng trải nên không bé nhỏ
Chúng đã không sợ mùa đông
Chúng ở lại thương anh
Gửi đến mùa đông anh buốt giá
Câu chuyện về ánh lửa

Em đưa từ tay màu nắng hồng
Ý nghĩ sương mai cho bầy chim màu xám
Chúng vừa mổ những hạt nắng
Vừa kêu như gõ phách

Tiếng kêu Hà Nội vào đông
Hà Nội nhìn theo bóng sâm cầm
Thơm tiếng guốc
Trên từng nếp nhăn đá lát
Tiếng kêu không còn màu xám.

11.11.20

 

KHOẮT KHUYA

thốt nhiên
sau bao lâu tưởng chừng không thể
muốn cùng anh
chạy qua vườn có cây dành dành
quả chín cất gác bếp ngày tươi gió vẽ tranh
ngày héo em nấu xôi cất đợi
năm mảnh quả xoè tay chỉ lối
niềm tha hương về ôm lấy Tết đoàn viên

không ngờ rằng bỗng nhiên muốn dắt anh
lội mênh mông nắng nỏ
con gọng vó ế chồng nghiêng ngó
còn chão chàng ủy mị chẳng làm thinh
kêu uôm uôm gọi bằng được giếng đình
khát lặng đón mưa rào trái vụ
như ông bà tổ tiên làm gốc cây cổ thụ
bốn phương con cháu quấn về

dắt anh ngửa mặt dưới cau thề
hỏi cưới có còn sính lễ
vỏ vân vân gụi gần đến thế
hiên mai thơm tho một lời
em gặp anh một ngày
môi cắn chỉ mẹ cha dạy nhớ anh một kiếp

bỗng muốn mùa màng màu lên sứ điệp
ửng niềm đêm xa xôi
tí tách bật tiếng chồi
từ chiếc cây héo hon quẩn quanh kiếp trước
khoắt khuya in dấu thôi nôi.

11.1.2022

N.T.K.L

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder