Nhà thơ Đặng Huy Giang vừa thực hiện chuyến đi dài ngày tới quần đảo Trường Sa vào đúng dịp kỷ niệm 39 năm ngày thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2014). Trở về Hà Nội, nhận được những thông tin Trung Quốc hạ đặt giàn khoan HD 981 tại vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, xâm phạm nghiêm trọng đến vùng biển Việt Nam, nhà thơ đã gửi ý kiến bày tỏ sự phản đối hành động đi ngược lại với đạo lý, luật pháp đó. Cùng với ý kiến của mình, nhà thơ Đặng Huy Giang đã gửi đến chùm thơ mới nhất được sáng tác trong những ngày đi thực tế vừa qua. Vanhaiphong xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc…
Nhà thơ Đặng Huy Giang vừa thực hiện chuyến đi dài ngày tới quần đảo Trường Sa vào đúng dịp kỷ niệm 39 năm ngày thống nhất đất nước (30/4/1975 – 30/4/2014). Trở về Hà Nội, nhận được những thông tin Trung Quốc hạ đặt giàn khoan HD 981 tại vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, xâm phạm nghiêm trọng đến vùng biển Việt Nam, nhà thơ đã gửi ý kiến bày tỏ sự phản đối hành động đi ngược lại với đạo lý, luật pháp đó. Cùng với ý kiến của mình, nhà thơ Đặng Huy Giang đã gửi đến chùm thơ mới nhất được sáng tác trong những ngày đi thực tế vừa qua. Vanhaiphong xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc…
Nhà thơ Đặng Huy Giang
HOÀNG SA
Những chân trời sau lưng
Ngày tôi mười tám tuổi
Đêm đầy những dở chừng
Ngày hành quân trôi nổi
Ăn, cũng trên đại dương
Ở, cũng trên đại dương
Bốn bề là bão tố.
Thức, cũng trên đại dương
Ngủ, cũng trên đại dương
Bốn bề là thuốc nổ.
Sống, cũng trên đại dương
Chết, cũng trên đại dương
Bốn bề là chiến trận.
Trên con tàu không số.
Mà súng vẫn nối súng
Mà tàu vẫn nối tàu…
Tôi ngồi nhớ đời mình
Thuở binh nhì, binh nhất
Những chân trời sau lưng
Đã trở thành trước mặt.
Ôi, Hoàng Sa, Hoàng Sa!
TRƯỜNG SA
Ấy là nơi tận cùng tổ quốc
những Song Tử Tây, Sơn Ca, Nam Yết, Sinh Tồn
những Đá Nam, Đá Thị, Cô Lin, Bàn Than…và cả Gạc Ma
sáu mươi tư người lính ngã xuống
hai sáu năm rồi không nhắm mắt
hai sáu năm rồi
máu chảy giữa lòng ta.
Ấy là nơi những hòn đảo chìm
cũng muốn trồi lên làm cột mốc
mỗi cột mốc một cây nến chủ quyền
lúc nào cũng muốn vẹn nguyên mãi mãi
cháy thiêng liêng cờ đỏ sao vàng.
Ấy là nơi mỗi hạt cát, mỗi viên đá, mỗi cái cây, mỗi ngọn cỏ, mỗi ngọn gió, mỗi con sóng, mỗi doi cát…đều muốn cháy lên
đều thiêng liêng hơn mọi nén hương
đều muốn chia ra để được nhân lên, hóa thân thành vô số, vô cùng tổ quốc.
Ấy là nơi tất cả là một
một người trở thành nhiều người
nhiều người trở thành từng người
trong cây súng luôn hướng về phía trước
trong viên đạn muốn bay về phía trước…
Ấy là nơi tận cùng tổ quốc
Ấy là nơi tổ quốc đến tận cùng!
Đảo Sinh Tồn cuối tháng 4 – 2014
LỜI NGƯỜI LÍNH Ở ĐẢO SƠN CA
Không có sơn ca đâu
Chưa có hải âu đâu
Chỉ con khiếu trong lồng đang hót
Đã bốn tháng rồi không mưa.
Đã bốn tháng rồi
Nước phải chia ra và đong đếm từng giọt
Quý và hiếm như máu.
Vẫn không bình yên tiềm ẩn trong bình yên
Không bình yên giấu mặt trong bình yên
Đến từng khoảnh khắc
Đừng hỏi chúng tôi quê ở đâu
Đừng hỏi chúng tôi từ đâu đến
Chúng tôi – một phần máu thịt Trường Sa.
TỪ TRƯỜNG SA
Tôi không mang về một vỏ ốc nhỏ
Từ Trường Sa.
Tôi không mang về một mảnh san hô nhỏ
Từ Trường Sa.
Tôi không mang về một quả bàng vuông nhỏ
Từ Trường Sa.
Tôi muốn tất cả mãi vẹn nguyên ở đó.
Tôi mang về một cái bắt tay rất lính
Một cái choàng vai rất lính
Và hình bóng một ngọn hải đăng mang dáng dấp một cái nhìn
Những cặp mắt mở to trong đêm
Đắm đắm sáng ở vùng mắt bão.
MỘT TRƯỜNG SA MỌI TRƯỜNG SA
Cuối cùng
còn biển
còn trời
gần gũi là sóng
xa vời là mây.
Đây đến đó
đó đến đây
nam và bắc
đông và tây
thôi mà!
Xa rồi gần
gần rồi xa
một Trường Sa
mọi Trường Sa
một ngày…
Ngửa bàn tay
sấp bàn tay
đất và nước
lật và xoay
mấy chiều.
BAO GIỜ HẾT BIỂN?
Hết suối là sông
Hết sông là biển
Hết biền là gì?
Người bảo: Nắng đổ
Người bảo: Mưa sa.
Người bảo: Chia ly
Người bảo: Gặp gỡ.
Anh đi em đi
Ta đi mình đi
Hết biển là gì?
Bao giờ hết biển?
Đ.H.G
(Nguồn vanvn.net)