Thơ Pushkin dịch sang thể lục bát

VHP đăng một số bài thơ được dịch sang thể thơ lục bát Việt Nam nhân kỉ niệm ngày sinh Đại thi hào Александр Пушкин (6/6/1799 – 1837) Nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng được tôn vinh là Đại thi hào- Mặt trời thi ca Nga. Biểu tượng của dòng văn học lãng mạn Nga thế kỉ XIX.

 

 

 

VHP đăng một số bài thơ được dịch sang thể thơ lục bát Việt Nam nhân kỉ niệm ngày sinh Đại thi hào Александр Пушкин (6/6/1799 – 1837) Nhà thơ, nhà văn, nhà viết kịch nổi tiếng được tôn vinh là Đại thi hào- Mặt trời thi ca Nga. Biểu tượng của dòng văn học lãng mạn Nga thế kỉ XIX.

 

 

 

 

Я помню чудное мгновенье”

К***

Я помню чудное мгновенье:
Передо мной явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.


В томленьях грусти безнадежной,
В тревогах шумной суеты,
Звучал мне долго голос нежный
И снились милые черты.


Шли годы. Бурь порыв мятежный

Рассеял прежние мечты,
И я забыл твой голос нежный,
Твои небесные черты.


В глуши, во мраке заточенья
Тянулись тихо дни мои
Без божества, без вдохновенья,
Без слез, без жизни, без любви.


Душе настало пробужденье:
И вот опять явилась ты,
Как мимолетное виденье,
Как гений чистой красоты.


И сердце бьется в упоенье,
И для него воскресли вновь
И божество, и вдохновенье,
И жизнь, и слезы, и любовь.
1825

А.С. Пушкин

 

PHÚT GIÂY HUYỀN DIỆU

ANH NHỚ MÃI

Tặng K…

Anh nhớ phút giây diệu huyền

Trước anh em bỗng hiện lên bất ngờ

Như một ảo ảnh thoảng qua

Nữ thần tuyệt đẹp hài hòa trắng trong.


Buồn đau, thất vọng trong lòng

Giữa âu lo, xáo động cùng ưu tư

Vẫn thấy dáng em trong mơ

Thanh âm hiền dịu không mờ trong anh


Tháng năm. Bão táp chiến chinh,

làm tan đi ước mơ lành về em

Anh quên giọng nói dịu êm

Quên khuôn hình mang dáng tiên em rồi


Tháng ngày quằn quại giữa đời

Quạnh hiu, tăm tối ở nơi ngục tù

Không linh thần, chẳng tứ thơ

Chẳng yêu, cạn lệ, đời trơ vô tình


Hồn anh bừng tỉnh rất nhanh

Bởi em bỗng lại trước anh, vẫn là

như một ảo ảnh thoảng qua

Nữ thần tuyệt đẹp hài hòa trắng trong.


Tim anh bỗng đập tột cùng

Lại phục sinh bởi trùng phùng em ơi

Linh thần, thi tứ, cuộc đời,

Tình yêu, mắt lệ do nơi em mà.


Ngọc Châu dịch

Năm 1825, trong lần sang thăm trang trại láng giềng, Pushkin đã gặp nàng Anna Kern, người tạo cho ông cảm hứng để sáng tác bài thơ nổi tiếng “Gửi K”.

 

 

Я вас любил

 

Я вас любил: любовь еще, быть может,
В душе моей угасла не совсем;
Но пусть она вас больше не тревожит;
Я не хочу печалить вас ничем.

Я вас любил безмолвно, безнадежно,
То робостью, то ревностью томим;
Я вас любил так искренно, так нежно,
Как дай вам бог любимой быть другим

 

А.С. Пушкин

 

 

YÊU  EM

 

Yêu em tình mãi trong lòng

Tim anh chưa hết lửa hồng đâu em

Nhưng đừng phiền muộn gì thêm

Anh không hề muốn làm em nghĩ nhiều


Âm thầm, vô vọng anh yêu

Rụt rè, ghen, cũng rất nhiều cuồng say

Chân thành, đằm thắm tình này

Cầu người em gặp một ngày… hơn anh.

 

Ngọc Châu dịch

 

Для берегов

отчизны дальной…

Для берегов отчизны дальной
ты покидала край чужой;
B час незабвенный, в час печальный
Я долго плакал над тобой.

Мои хладеющие руки
Тебя старались удержать;
Tомленья страшного разлуки
Мой стон молил не прерывать.

Но ты от страстного лобзанья
Свои уста оторвала;
из края мрачного изгнанья
ты в край иной меня звала.

Tы говорила: “В час свиданья,
под небом вечно голубым,
в тени олив и мирт лобзанья
мы вновь, мой друг, соединим”.

Но там, увы, где неба своды
сияют в блеске голубом,
где под скалами дремлют воды,
Уснула ты последним сном.

Твоя краса, твои страданья
исчезли в урне гробовой,
Исчез и поцелуй свиданья…
Но жду его: он за тобой!

 

А.С. Пушкин

 

VÌ BẾN NƯỚC  QUÊ HƯƠNG

 

 

 

Rời miền biên ải xứ người

Em về bến nước xa xôi quê nhà

Phút giây không thể phai nhòa

Anh buồn đau đến chan hòa lệ rơi.


Tay anh lạnh buốt em ơi

Cố xiết giữ để chẳng rời xa nhau

Kinh hoàng li biệt khổ đau

Tim rên van vỉ khẩn cầu đừng xa


Nhưng em quyết dứt môi ra

rời nụ hôn – anh thiết tha mặn nồng

Từ miền đày ải khốn cùng

Em gọi anh theo tới vùng quê xa



“Dưới trời xanh – em nói mà –

của giờ gặp lại chan hòa tình yêu

ô liu, bóng liễu mĩ miều

nụ hôn em sẽ lại chiều, trao anh…”


Nhưng than ôi, dưới vòm xanh

Nơi hào quang sáng long lanh khắp trời

Vách đá soi gương nước lười,

em đang ngủ, chọn làm nơi vĩnh hằng.


Biến vào trong chiếc bình sành

khổ đau, sắc đẹp em giành đợi ai,

nụ hôn gặp mặt – cũng rồi…

Nhưng anh chờ: vẫn sẽ đòi nơi em!

 

Ngọc Châu dịch

Царскосельская   статуя

Урну с водой уронив,
Об утьёс её дева разбила.
Дева печальна сидит,
Праздный держа черепок.

Чудо! Не сякнет вода,
Изливаясь из урны разбитой:
Дева, над вечной струёй,
Вечно печальна сидит.

Александр Пушкин

Bức tượng ở   Hoàng thôn



Bình nước đánh rơi mất rồi

Va vào đá thế là thôi, còn gì…

Nàng ngồi đó dáng ủ ê,

Mảnh bình vô ích tiếc gì mà lưu

 

Lạ kì! Nước vẫn chảy đều

Từ miệng vỡ chiếc bình yêu – tràn trề

Trăm năm ngồi buồn não nề

Người đẹp trên suối nguồn kia vĩnh hằng

Ngọc Châu dịch

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder