Thu qua, đông tới. Khoảnh khắc giao mùa ngỡ như chiếc lá vàng vừa rớt trên cây. Ấy là cảm xúc chung của nhóm tác giả CLB Thơ Lục Bát Hải Phòng: Lương Thế Phiệt, Bùi Thị Minh Bẩy, Hoàng Đình Tư, Phương Mâu, My Pha.
VHP trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
Thu qua, đông tới. Khoảnh khắc giao mùa ngỡ như chiếc lá vàng vừa rớt trên cây. Ấy là cảm xúc chung của nhóm tác giả CLB Thơ Lục Bát Hải Phòng: Lương Thế Phiệt, Bùi Thị Minh Bẩy, Hoàng Đình Tư, Phương Mâu, My Pha.
VHP trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
Lương Thế Phiệt
THU VƠI
Gió ru mướt cỏ đồng hoang
Tiếng chim cu gáy rụng vàng đầy sân
Trời loang tiếng sáo trong ngần
Ngõ ngoài bóng mẹ bước chân mặn mòi
Lắng nghe tay chổi dần vơi
Ngực con bỗng nghẹ một hơi thở dài
Bùi Thị Minh Bẩy
ĐU ĐỦ
Vàng lòng, vàng vỏ… đủ chưa?
Dịu cơn người khát, kẻ ưa ưng lòng
Thơm như hoa cỏ trên đồng
Ngọt như nước suối mát trong, đủ này
Chắt từ mắt nhựa nuôi cây
Đêm đêm hứng hạt sương gầy dưỡng hoa
Sáng se sắt, sém chiều tà
Cành mềm lá héo nhập nhoà sớm trưa
Đất nghèo gội nắng phơi mưa
Rễ siêng chưng cất nên mùa trĩu cây
Chắt từ chua mặn mà say
Đi qua giông bão mà xanh với đời
Vàng lòng lặng lẽ dâng người
Bao nhiêu đắng chát chôn vùi vào thân.
Hoàng Đình Tư
THU LÒNG
Khều trăng làm một con thuyền
Sông mây bẻ lái về miền vu vơ
Nhặt sao trời dệt vần thơ
Gió ơi, xin mượn thả ngơ ngẩn lòng.
Chiều nay con có ai mong
Lối xưa cỏ ngậm vào trong khuất rồi
Trời thu héo hắt mình tôi
Rì rầm sóng vỗ ta ngồi lặng im.
Cánh buồm xa… nổi hay chìm
Biển nhà sao lỡ dõi tìm chân mây
Lời thề “Dù nắng hay mưa…”
Ham giàu bỏ bến chân đưa theo người.
Buồn đau thiêu chín nụ cười
Lòng trong đã héo gượng tươi ra ngoài
Giao mùa phượng đã tàn phai
Này hoa, này nhuỵ, này đài… tả tơi.
Người xưa ở cuối phương trời
Cành hồng trao gửi, giờ thời… còn xanh?
Phương Mâu
TÂM SỰ
Ngược dòng dạt bến sông thơ
Thả câu lục bát vu vơ giữa đời
Thơ hay quý tựa vàng mười
Thơ buồn ta viết ơn người muốn nghe
Nhìn đời bọ ngựa bắt ve
Ta như phỗng đá ngồi nghe đàn bầu
Cung thương hoà lẫn cung sầu
Giọng trầm đoản khúc xanh trầu bạc vôi
Tâm sự với lục bát thôi
Lầm đường lạc giữa chơi vơi Ngân hà
Kiều rằng trong cõi người ta
Phận dành dây mướp, dây cà mà thôi
Chữ tình nét gẫy làm đôi
Chữ tâm ai đã đánh rơi giữa đường
Cố lo tròn trặn chữ thương
Mong còn dấu hỏi chân hương khi tàn.
My Pha
NỖI NHỚ
Thu về hiu hắt heo may
Thầm mơ bấm đốt ngón tay mỗi ngày
Mong con cháu sớm sum vầy
Giang tay mẹ đón đẫy ngày đoàn viên
Con con cháu cháu thảo hiền
Một vườn hoè quế mẹ nguyền bấy lâu
Bâng khuâng phút tưởng sang giàu
Thu nay hạnh phúc tươi mầu toàn gia.
Thế rồi đông tới, thu qua
Chim non cất cánh, đường xa theo chồng
Ngày ngày ra ngóng vào trông
Ước gì thu tới, lại đông thế này.
Nỗi niềm gửi gió mây bay
Phương trời xa lấp sao đầy nhớ nhung…?