Nguyễn Văn Khả
ĐÊM THU
Hoa thơm để gió ngã vào
Đung đưa động đậy hoa nào cũng tươi
Trăng nằm trên lá, lá cười
Thầm thì lá hát những lời đắm say
Thoảng đưa hương cúc vườn ai
Để tôi vấp ngã sõng soài trong mơ.
Tạ Mai
BÂNG KHUÂNG
Mình ta trước biển chiều nay
Bâng khuâng… lẻ bóng nhạn bay ngang trời…
Ơi kìa… con sóng chơi vơi
Làm sao níu lại một thời đã qua?
Nụ hồng chớ vội nở hoa
Ngậm sương… hàm tiếu… cứ mà làm duyên
Gót son khoan bước sang thuyền
Bay theo làn gió tới miền Bồng Lai
Dẫu là một phút Thiên Thai
Còn hơn thế tục thương hoài trăm năm?
Phương Mâu
TÂM SỰ
Ngược dòng dạt bến sông thơ
Thả câu lục bát vu vơ giữa đời
Thơ hay quý tựa vàng mười
Thơ buồn ta viết ai người muốn xem
Nhìn đời bọ ngựa bắt ve
Ta như gã ngố ngồi nghe đàn bầu
Cung thương hòa lẫn cung sầu
Giọng trầm đoản khúc xanh lầu bạc vôi
Tâm sự với lục bát thôi
Lầm đường lạc giữa chơi vơi ngân hà
Kiều rằng trong cõi người ta
Phận dành dây mướp dây cà mà thôi
Chữ tình nét gẫy làm đôi
Chữ tâm ai đã đánh rơi giữa đường
Cố nắn tròn trặn chữ thương
Mong còn dấu hỏi chân hương khi tàn
Trịnh Toại
TƠ LÒNG
Nhớ nhung, nhung nhớ người yêu
Đêm đêm thao thức, chiều chiều ngẩn ngơ
Tương tư rộng mở hồn thơ
Để ai gieo cả guồng tơ vào lòng
Đặng Văn Phồn
ĐI TÌM O NỚ, O TÊ
O chi o nớ rứa hè
Đi mô mà vẫn nón che tuột vành
Sớm chợ bông chiều chợ gành
Vẫn đôi quang gánh dụm dành từ xưa
Mặt trời nắng mặc trời mưa
Trùng triềng lúng liếng đong đưa lượn vòng
Nghe câu ví dặm đục trong
Chạnh lòng tôi rứa mỏi mong tìm về
Đâu rồi? những phiên chợ quê
Đâu rồi? O nớ o tê đâu rồi?
Sơn Thủy
HOA SỮA
Bên hiên hàng xóm nhà tôi
Bỗng cây hoa sữa bồi hồi trổ hoa
Nồng nàng hương tỏa bay xa
Lung linh xòe tán ngân nga giữa trời
Đi đâu vội thế người ơi
Cuốn theo hương sắc bỏ rơi cái nhìn
Chiều thu nắng đổ bên hiên
Mình tôi lặng lẽ kiếm tìm bóng ai
Trần Tích Thiện
TÔI VÀ EM
Em đêm, tôi đã sang ngày
Em ban mai, tôi phù dày hoàng hôn
Em êm dịu, tôi sóng cồn
Em khơi kỷ niệm, tôi chôn lâu rồi
Thu về, ngập lá vàng rơi
Tôi, em chìm nổi một thời trong nhau
Nếu mà có thật kiếp sau
Liệu em còn nhớ nỗi đau kiếp này?
Đỗ Bá Cung
THĂM ĐẤT CỔ RỒNG
Tình thơ níu bước ta về
Với miền đất hứa tình quê mặn nồng
Chiều nay trên đất Cổ Rồng
Lúa vàng ôm ấp dòng sông vơi đầy
Rộn ràng đón bạn sớm nay
Thướt tha tà áo căng đầy sức xuân
Người quê lam lũ tảo tần
Trải bao mưa nắng ủ mầm khát khao
Tặng nhau tình cảm ngọt ngào
Gửi trong câu hát xôn xao nụ cười
Đường làng rực nắng vàng tươi
Tràn đầy sức sống của người Phương Công
Gái trai trên đất Cổ Rồng
Nhặt gom hoa nắng ủ hồng con tim
Mến nhau say cả cái nhìn
Chứa chan tình cảm ta tìm đến nhau
Chia tay lại hẹn lần sau
Tình thơ kết nối nhịp cầu Phương Công
Nguyễn Vũ Duy Thức
TÌNH THU
Heo may đảo sắc thu vàng
Hanh hanh vạt nắng ngả sang bóng chiều
Chòng chành bới gió tìm yêu
Trái tim vẫn rạo rực điều vu vơ
Vẫn thổn thức, vẫn mong chờ
Vẫn đầy rung cảm mộng mơ thuở nào
Tình xưa ẩn hiện, chênh chao
Để tình thu muộn đi vào cơn mê
Nghẹn lòng, gặp kỷ niệm về
Tim nghe lá vỡ tái tê tháng ngày
Thu vẫn vàng, vẫn heo may
Chỉ em khác với em ngày xưa xa
Sương buông gió lạnh trăng tà
Thơ giăng khói biếc nhạt nhòa tình thu.
Trần Đức Lộc
THU CẢM
Mùa thu vấp ngọn heo may
Lòng thu bóng ngả đọa đày vườn thu
Trái bưởi vàng níu nhau đu
Con chèo bẻo chảnh chao ru hương đồng
Em đi
Mây chín tầng không
Ngẩn ngơ ta
Đứng trời trồng… u u …
Đành thu với chiếc lá thu
Với xôn xao nắng đòi ru bước chiều
Đếm
Đong
Còn được bấy nhiêu
Tiết Đông sắp ập
Tịch liêu – gót rừng …
TLB