Tình yêu cao cả -Truyện ngắn mi mi của Trần Minh Hồng (Oslo – Nauy

Cô đi lang thang với chiếc nạng gỗ dưới ánh hoàng hôn muộn màng, hôm đó trời lạnh và tối nhưng cô vẫn có thể phân biệt được một số ngôi sao xa đang đùa giỡn giữa những đám mây.

Nhưng sau đó trời đổ mưa, như muốn trút nỗi buồn của mình vào nước mắt rơi xuống màn đêm hoang tàn đang chìm trong đau khổ…

Đêm nay, cô không còn được nghe tiếng hát của anh ấy nữa. Chỉ có những ký ức của cô lang thang trong đêm đen này mà không có những giấc mơ hay ảo ảnh. Cô bước vào nhà, nằm vào chiếc ghế bành và lắng nghe tiếng mưa rơi… Bầu trời một lần nữa lóe lên những tia chớp qua những cơn giông.

Tim cô đang khóc, đôi mắt của cô là một đầm nước mắt trộn lẫn với những đám mây buồn. Cô nghĩ rằng anh ấy đã biến mất và sẽ không quay trở lại …

Cô bị mất một chân khi mới 20 tuổi trong một vụ tai nạn. Khi đó cô thường hẹn hò với một chàng trai cùng xóm và họ rất yêu nhau.

Một thời gian sau đó, bạn trai của cô đột nhiên quyết định chuyển ra nước ngoài làm việc. Anh tuyên bố rằng muốn kiếm một số tiền để trợ giúp cô. Cô muốn tin anh, nhưng cũng nghi ngờ rằng có thể anh ấy nói dối, vì gần đây hai người mất liên lạc với nhau.

Cô bước từng bước với trái tim đau thương, tâm hồn cô đơn, vô nghĩa và hoàn toàn mất phương hướng. Cô thầm nghĩ: “Có lẽ chia tay là điều tốt nhất cho anh ấy.

Vậy mà một tuần sau. Bất chợt chuông cửa nhà cô reo lên. Cô lấy chiếc nạng gỗ và bước ra mở cửa …

Anh ấy đang đứng trước mặt cô, dưới ánh điện mờ… cô để rơi chiếc nạng gỗ và ôm chầm lấy con người tưởng rằng đã mất. Cô bật khóc. Anh ôm cô và thì thầm: “Em gái ngốc nghếch của anh, anh nhớ em lắm. Ngày mai chúng ta đến bệnh viện và có một món quà đang chờ em ở đó. Anh ra nước ngoài là để kiếm tiền làm chân giả cho em, để em có thể đi lại dễ dàng hơn, em có hiểu không? “

Cảm xúc ngập tràn, ứ trong cổ đến nỗi cô không thể thốt thành lời. Cuộc đời vẫn đẹp sao! Hạnh phúc lại mỉm cười với họ, ban cho những giấc mơ đẹp hơn nữa ở ngày mai.

T. M.H

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder