
Nhà thơ Satkarni Shosh sinh năm 1975 tại Ấn Độ, anh bắt đầu làm thơ khi còn rất nhỏ. Hiện anh là biên tập của tạp chí văn học Saranga và tạp chí thơ quốc tế Kolkatar Jishu. Anh còn là thư ký của lễ hội thơ Howrah ở phía Tây Bengal Ấn Độ. Anh đã xuất bản 20 cuốn thơ và 3 cuốn sách dịch tiếng Anh. Anh thường xuyên được mời tham dự liên hoan thơ trong nước và quốc tế để đọc các bài thơ của mình.
Satkarni Shosh là một nhà thơ Bengali hiện đại, anh có phong cách viết mới lạ, rất riêng. Anh đã thử nghiệm thơ như với chiếc đồng hồ đo độ lệch của thơ. Ngay cả chủ đề của thơ anh cũng là cái gì đó rất độc đáo với bạn đọc. Thơ anh chủ yếu là sự phản kháng. Với anh, thơ không chỉ đơn thuần thể hiện cảm xúc bên trong, thơ là vũ khí đấu tranh chống lại mọi bất công xã hội. Tiếng nói chúng ta nghe thấy trong thơ anh không phải tiếng nói của một cá nhân cụ thể nào, mà là tiếng nói của những người bị tra tấn, bóc lột trên toàn thế giới.
Nhà thơ đã nhận được nhiều danh hiệu từ các tạp chí và tổ chức văn học khác nhau. Ngoài đọc thơ ở Ấn Độ, anh được mới đọc thơ ở Banglades và Vietnam. Xin giới thiệu chùm thơ của anh do Trần Ngọc Mỹ dịch:
RELATIONSHIP
Several of us are together on a ship
A festival of Bijoya and idol immersions at various ghats
We spent the whole day together
Ate and drank and performed together
Yet we did not get to know each other
The ship anchored at a port
We all disembarked with our families
And got lost in the crowds
Today is the day of immersion
The idol of the goddess is sinking in the waters
And we are sinking within ourselves.
MỐI QUAN HỆ
Vài người chúng ta đang cùng trên con tàu
Lễ hội Bijoya và sự đắm chìm vào thần tượng ở nhiều trò chơi khác nhau
Chúng ta bên nhau cả ngày
Chúng ta ăn, uống và biểu diễn cùng nhau
Nhưng chúng ta không hề quen biết nhau
Con tàu đã đậu tại một bến cảng
Tất cả chúng ta xuống tàu về với gia đình mình
Và biến mất vào đám đông
Hôm nay là ngày của sự đắm chìm
Thần tượng của Nữ thần đang chìm trong nước
Và chúng ta chìm trong chính mình.
A DIFFERENT HOUSE
There is a different house for you
I have named it the sky
The house has a lot of rooms
The memories of childhood float there
A few of us related distantly
Divide the dark times amongst us
The times when we got lost while playing
Even today I get lost
But unlike those days no one comes to look for me
There is a severe war within
The bloodshed has turned the river waters red
I sit with a row of corpses
Let me be a yogi
So that even at the burning ghat
I can touch the sweet memories of childhood.
CÓ MỘT NGÔI NHÀ KHÁC
Có một ngôi nhà khác dành cho bạn
Tôi đã đặt tên cho nó là bầu trời
Căn nhà có rất nhiều phòng
Bao kỉ niệm tuổi thơ nổi trôi ở đó
Có một vài người trong chúng ta đã cách xa
Chia khoảng thời gian đen tối giữa chúng ta
Những lần chúng ta lạc khi dạo chơi
Mặc dù hôm nay tôi cũng bị lạc
Nhưng chẳng giống ngày xưa ấy, không một ai tìm tôi
Có một cuộc chiến tranh khốc liệt bên trong
Máu đã chảy thành dòng sông đỏ
Tôi ngồi với một hàng xác chết
Hãy để tôi là một người theo thuyết Du Già
Để ngay cả khi bị đốt cháy
Tôi vẫn có thể chạm vào những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ
THE CORONA SEPARATION
Can just talk to you these days
With the dreams of touching you at heart
I remained imprisoned for several days.
The pandemic has created global fear
Like a third World War
Just talking over the phone
These are memories in a sleepy state
The sun speaks as we get up
The birds dance on tress
Let us think of the country today
The kith and kin around
Look at us with suspicion
They turn their faces and ask while walking away
How is life in the prison at home?
I know he is the same as well.
Turn my head and wished ‘be safe’
Let us obey the rules a bit.
SỰ CHIA CÁCH DO CORONA
Chỉ có thể nói chuyện với bạn thời điểm này
Với những ước mơ chạm đến trái tim của bạn
Tôi đã bị cách ly vài ngày
Đại dịch tạo ra nỗi sợ hãi toàn cầu
Giống như cuộc chiến tranh thế giới thứ ba
Mọi người chỉ nói chuyện qua điện thoại
Đây là những ký ức rất đỗi u buồn
Mặt trời lên tiếng khi chúng ta thức giấc
Đàn chim nhảy múa trên chiếc váy hoa
Chúng ta hãy nghĩ về đất nước hôm nay
Bạn bè và người thân quanh ta
Nhìn chúng ta với vẻ nghi hoặc
Họ quay mặt đi và hỏi thăm trong khi đôi chân vẫn bước
Cuộc sống tù túng khi ở trong chính ngôi nhà mình là như thế nào?
Tôi hiểu cảm giác của anh ấy
Tôi cũng quay đi và ước “Bình an”
Chúng ta hãy tuân thủ theo quy định một chút.