Mùa thu xuống phố – Tản văn của Đặng Thị Thúy

Buổi sáng mùa thu, mở cửa ra là thấy làn hơi sương dịu mát nhẹ nhàng mơn man trên da thịt, như một cái ôm âu yếm của mẹ thiên nhiên. Bầu trời cao và xanh ngắt, không một gợn mây, một không gian trong trẻo đến vô tận. Nắng không còn chói chang mà trở nên tươi vàng, mềm mại và mỏng manh, chiếu xuống từng tán cây, con đường, tạo nên một khung cảnh thơ mộng và lãng mạn. Hít thở sâu, ta cảm nhận được bầu không khí thanh sạch, trong lành, như thanh lọc tâm hồn khỏi những bộn bề lo toan, mệt mỏi.

Dọc những con phố quen, lá cây bắt đầu chuyển mầu, từ xanh mướt đến lốm đốm vàng, đỏ. Mỗi cơn gió nhẹ thổi qua, lá rơi xào xạc, tạo nên âm thanh như bản nhạc của mùa thu. Hương thơm dịu ngọt của cỏ cây, hoa lá phảng phất trong không khí, phảng phất chút ngai ngái của lá khô, hòa quyện với mùi đất ẩm sau cơn mưa, khiến lòng người xao xuyến không thôi.

Những vỉa hè, những con đường quanh dải công viên trung tâm xanh mướt trở nên thơ mộng khi được điểm tô bởi chiếc lá vàng lác đác rơi. Quán hoa rực rỡ những sắc mầu tươi tắn. Những quán cà-phê dọc những con phố chính với những chiếc bàn nhỏ xinh mộc mạc đặt ngoài hiên, trở thành nơi lý tưởng để ta ngắm nhìn phố phường, thưởng thức một tách cà-phê nóng, trò chuyện cùng bạn bè, hay đơn giản chỉ là lặng ngắm dòng người trôi trên phố như chậm rãi, thanh thản hơn. Nhịp sống chậm lại, để ta có thể tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của mùa thu.

Những buổi chiều thu, hình ảnh bao đôi bạn trẻ dạo bước trên phố, tay trong tay, trao nhau những nụ cười và ánh mắt ấm áp bỗng trở nên thân thương đến lạ. Những người già ngồi bên hiên nhà, ngắm nhìn con phố thân quen, lắng nghe tiếng gió thổi qua tán lá, lòng chợt thấy bồi hồi, xúc động, bất chợt nhoẻn một nụ cười với ký ức vừa kịp thoáng qua. Nàng thu với vẻ đẹp dịu dàng, thanh khiết, luôn mang đến cho ta cảm giác yên bình và hạnh phúc như thế.

Đêm thu, khi màn đêm buông xuống, không khí se lạnh dịu dàng, ta có thể đi dạo trên những con phố nhỏ, ngắm nhìn ánh đèn vàng rực rỡ chiếu khắp nơi. Gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương thơm của hoa sữa đầu mùa, làm lòng người chợt bâng khuâng và xao xuyến. Những tiếng lá rơi khe khẽ, như những nốt nhạc trầm bổng, tạo nên một bản hòa ca của đất trời. Đêm thu, với sự tĩnh lặng và êm đềm, là lúc để ta lắng nghe tiếng lòng mình, để tìm thấy sự an nhiên và thanh thản giữa những bộn bề của cuộc sống.

Mùa thu, với sắc vàng dịu dàng, như một lời nhắc nhở về tình yêu thương và sự gắn kết giữa con người với con người. Những kỷ niệm về người thân, bạn bè, những người đã cùng ta chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, trở nên rõ nét hơn trong tâm trí. Mùa thu, với tất cả vẻ đẹp và ý nghĩa của nó, luôn mang đến cho ta sự bình yên và hạnh phúc.

Thu là thế, luôn dịu dàng nhắc nhở ta về giá trị của sự tĩnh lặng và an nhiên trong cuộc đời. Những khoảnh khắc thu ấy, như một làn gió mới, thổi vào tâm hồn mỗi người, làm dịu đi những hối hả, lo toan, mệt mỏi, để ta thấy mình trở nên sâu lắng hơn, yêu thương nhiều hơn, trân trọng nhiều hơn sự bình yên và hạnh phúc từ những điều giản dị nhất.

ĐẶNG THỊ THÚY

Bài viết khác

violin amazon amazon greens powder