Vanhaiphong.com: “Sợ rằng lục bát đã nhàu”. Đây là bài thơ mở đầu tập thơ “Nhặt lời cho bóng lá” của nhà thơ Bùi Kim Anh. Với 15 bài thơ lục bát mở đầu trong tập, hẳn đây là sự trải lòng của nhà thơ trước những đổi thay mà câu thơ lục bát đơn thuần chỉ là phương tiện.
Vanhaiphong.com: “Sợ rằng lục bát đã nhàu”. Đây là bài thơ mở đầu tập thơ “Nhặt lời cho bóng lá” của nhà thơ Bùi Kim Anh. Với 15 bài thơ lục bát mở đầu trong tập, hẳn đây là sự trải lòng của nhà thơ trước những đổi thay mà câu thơ lục bát đơn thuần chỉ là phương tiện.
Trang bìa tập thơ Nhặt lời cho bóng lá – NXB Phụ nữ 2015
SỢ RẰNG LỤC BÁT ĐÃ NHÀU
Sợ cũ như miếng trầu cay
Sợ mòn như thể lối ngày đi qua
Sợ người bảo ta đã già
Như câu lục bát ngâm nga chuyện đời
Đụng đâu cũng sợ mất rồi
Thương mình cũng sợ người cười kẻ chê
Tìm đâu trăng gió mà thề
Tình xưa lối cũ đi về có nhau
Sợ rằng lục bát đã nhàu
Cỏ hoa cũng đã thay màu đổi hương
Câu thơ lầm lụi nẻo đường
Gieo vần sáu tám người thương xa rồi
Xin đừng trách nữa người ơi…
CỬA THIỀN CÓ TIẾNG THỞ DÀI
Người ơi bỏ phố cho ai
Cửa thiền có tiếng thở dài chiều hôm
Nhịp buông nghe chậm chậm buồn
Gót hiên nghe tiếng gió luồn vào mây
Cõi riêng giữa chốn thực này
Vô thường mặc kẻ đọa đày với thơ
Cõi riêng là mộng hay mơ
Là quên hay nhớ bến bờ vô vi
Người ơi bỏ phố làm chi
Quay lưng bỏ mặc những gì đớn đau
Quay lưng bỏ vui lẫn sầu
Nam mô thoát chốn bể dâu mặc đời
Về đi thơ về đi người
Về trong bao chuyện khóc cười với nhau.
GÁNH BUỒN ĐI ĐỔ XUỐNG SÔNG
Gánh buồn đi đổ xuống sông
Gặp người ngả gánh giữa dòng lại thương
Gặp người đỡ một đoạn đường
Ghé bờ vai mỏng vấn vương dặm dài
Gánh buồn nỡ xẻ cho ai
Đem về chất chật buồng ngoài ngõ trong
Chợ phiên quẩy gánh thong dong
Bán đi mua sợi tơ lòng về giăng
Bán đi mua một mảnh trăng
Cho riêng mình khỏi loăng quăng sự đời
Gánh buồn đem bán chợ vui
Những tưởng ế lại lời ơi là lời.
DỞ HƠI NGỒI XẾP TỨ THI
Thả ra một nắm gió giời
Góp gom rồi để cho người dửng dưng
Thả ra mua rượu ngâm gừng
Ngỡ là tối đỡ đau lưng một ngày
Người đi qua ngõ bán cây
Mầm chưa mọc lá rụng đầy lối đi
Dở hơi ngồi xếp tứ thi
Tình tang giá chợ mua chi bây giờ
Thiếu tiền lại đi in thơ
Ngoài kia mưa gió biết dờ dẫm đâu
Trời mưa nước chảy qua cầu…
Mặc lã chã mặc dãi dầu mặc ai.
RỦ AI QUÊN LÃNG NGÀY XƯA
Có người đàn bà lãng quên
Nét duyên bỏ lại bên thềm chẳng mang
Bỏ yêu quên hết dở dang
Câu thơ viết để lang thang cõi đời
Có người đàn bà dở hơi
Hằng đêm thức để tìm lời cho thơ
Lãng quên bỏ nét bơ phờ
Lãng quên mặc gió đứng chờ ngoài mưa
Rủ ai quên lãng ngày xưa
Quên buồn vui mới chỉ vừa hôm qua
B.K.A
(Rút ra từ tập Nhặt lời cho bóng lá – NXB Phụ nữ 2015)