
Đàn chim ngói từ đâu bay tới cõng theo niềm vui líu ríu, trông xa cứ như từng mảng mây buông lả tả xuống cánh đồng vàng cốm thơm lựng báo hiệu mùa thu đang về. Bầu trời hiền dịu lạ thường, nắng thôi gắt gỏng, đành hanh như người đàn bà muộn chồng khó tính. Mưa ngưng hối xả, xối dội như người đàn ông muốn đổ cơn say vào rượu mà láng lênh lý lẽ nhạt phèo. Gió nữa, gió không gầm gào, cao trào, chỉ dịu dàng dễ thương như em gái quê hiền thục, cho lữ khách trên cuộc hành trình nhọc nhằn bắt gặp cảm giác bình yên. Âm thanh mùa thu nhón nhén khẽ khọt, dịu êm, vừa đủ cho hoa nở, vừa độ để trái chín, cho em thơ khăn quàng thắm, áo trắng tinh khôi náo nức tựu trường. Mùa nồng nàn để trai gái hò hẹn yêu đương , thu mỏng manh như tấm voan lụa buộc hờ vắt ngang tiếng cười trong veo khiến tâm hồn xao xuyến nhớ nhung…
Có người bảo ” Mùa thu như người vợ lẽ” , ghé một tí nắng của tiết hè, nương một chút gió đông lạnh, thu hờ hững , khêu gợi, nhưng thơm tho, quyến rũ lạ kỳ. Nếu thu vô tâm không đến thì vạn vật sao có cớ chuyển vần, cây cối đâu mượn nắng, mượn gió mà thay áo mới, lá vàng nhẹ khẽ buông nghiêng cũng là để nhường chỗ cho chồi biếc như một sự giao hòa của tạo hóa. Nếu thu vô tình quên đến thì vầng trăng sao tròn trịa đầy đặn, để đêm rằm lung linh cho trẻ thơ múa lân, phá cỗ trung thu, ở quê, mùa thu còn gọi là mùa trăng. Nếu thu lỡ hẹn sao có tiết trời dịu ngọt để những đôi uyên ương thắm nghĩa vợ chồng.
Thu sang, hoa mướp vàng nỗi nhớ, đồng quê bông lúa uốn cong chiều, sáo diều dặt dìu, làm đôi chân bước chậm lại, ánh mắt ngân ngấn cảm xúc, muốn quên đi những gì không đáng nhớ, muốn nhớ lại những gì đã quên, muốn bung mình bứt phá, muốn như con thuyền ngừng chèo lái vươn khơi quay về bến xà vào lòng mẹ như hồi còn bé.mà khóc, mà cười, mà hát vô tư, vô lo sẽ nguôi bao ấm ức, bon chen, nhọc nhằn.
Mùa thu, ngày bắt đầu ngắn lại, đêm bắt đầu dài hơn. Ngày ngắn cho mỗi người được nghỉ ngơi sau quãng mưu sinh vật vã. Chẳng phải là ” Đêm dài lắm mộng”, mà đêm dài cho đủ khắc khoải quá khứ, cho đủ suy ngẫm lại những gì đã đi qua mà thương nhớ, tiếc nuối và cả sám hối.
Mùa thu đất trời cố tình hanh hao, cành khô trút lá, khẳng khiu vắt cạn, chỉ có cỏ dại là mướt xanh. Cây mùa thu như người mẹ gồng mình dâng hiến , thân hình thì khô queo, co thắt nhưng hoa vẫn vàng lối nhỏ, trái vẫn hồng vườn quê, hương vẫn nồng ô cửa. Nên chăng, mùa thu muốn gửi gắm một thông điệp cho cuộc sống, con người , cho đi không hẳn là mất, nhận về chưa chắc là được, mà sự cho nhận sẽ thành sợi dây ràng buộc nghĩa tình. Mùa thu, nỗi buồn tí tách bên ly cafe trong bản nhạc Trịnh da diết, theo cách nhìn nghệ sĩ đó là nỗi buồn đẹp. Con gái về mùa thu tròn đầy má hồng tươi thắm. Con trai về mùa thu căng tràn nhựa sống.
Mùa thu, heo may mang đến rét ngọt, bên bậc thềm mẹ ngồi đan chiếc khăn len quàng ấm cho con suốt chặng đời. Mẹ đang muốn thêm chiếc lá vào thu cho thời gian xanh lại. Đi trong hoàng hôn tím lặng đâu đây ngân vang bản tình ca mang âm sắc mùa thu ấm trầm, sâu lắng cho những trái tim rạo rực bừng cháy ngọn lửa yêu thương!
BÙI THỊ THU HẰNG