Cứ mùa này đường đất mùa xuân, ta còn yêu nhau hoa còn nở
Vanhaiphong.com xin trân trọng giới thiệu chùm thơ “Mùa hoa mận” của nhà thơ Mai Văn Phấn:
Lên chùa
Ngược dốc tới gần cổng chùa
Khuôn mặt em chợt hiện Quán Thế Âm Bồ Tát
Mang chiếc túi màu nâu
Cổ cao, váy chùng, nhẫn trắng…
Vòng vòng hào quang
Trong vòm trời sáng láng
Tâm tưởng con xin sấp mình
Thân con rỗng không
Hạc khô chiếc mõ chân tâm trì chú…
… “Om Mani Padme Hum“(*)
Bụi gai bên đường nổi gió
Tiếng con mãnh thú chạy vào rừng sâu
Lắc rắc những cành cây gãy.
____________
(*) Câu thần chú bằng tiếng Phạn của Phật giáo Tây Tạng cầu Quán Thế Âm Bồ tát.
Từ nhà mình
Em gom mùa nào thức ấy
chùm hoa bưởi mùa thu
trái mận mùa xuân
Mình là mạch khí, vực sâu, ngực đất
chọn nơi ấm áp kê giường tủ
nơi thoáng đãng đặt bàn ghế
Cùng cố ý, vô tình đi lại
buông âu lo ngồi vào bàn ăn
gắp cọng rau từ cánh đồng xa tít
con cá cắn câu trong niêu đất kho nhừ
Thương lắm dấu chân gốc rạ
giếng sâu, sông ngòi, ao chuôm
Đừng ngồi trong phòng lâu quá
ra cánh đồng, ra bờ sông
nơi rau xanh, cá quẫy
Cắn miếng dứa thơm, múi cam ngọt
từng giọt rớt xuống đất nâu.
Mùa hoa mận
Rừng nụ chờ em bước đến mới nở, điệp trùng hoa trắng lan nhanh.
Anh là cây mận trắng trong mưa xuân se lạnh, càng quay quắt nhớ hoa càng trắng muốt. Mắt nhìn, hơi thở rung rinh. Vầng hoa đang rụng bớt những cánh mỏng.
Mùa hoa lộng lẫy đến nghẹn thở. Em đi đừng e ngại làm đau mặt đất, dù những cánh hoa mong manh sẽ rụng.
Đồi núi úp lên nhau cho hoa nở. Hơi lạnh và gió nhẹ phủ đều. Anh hình dung con ngựa bạch đến bên em hiền từ cúi xuống.
Cứ mùa này đường đất mùa xuân, ta còn yêu nhau hoa còn nở.
M.V.P